Sáng ngày 19/9/Bính Thân (nhằm ngày 21/8/2016) tại chùa Trúc Lâm, ấp Suối Cát 1, xã Suối Cát, huyện Xuân Lộc long trọng tổ chức lễ Vu Lan – Báo Hiếu.
Quang lâm về chứng minh và tham dự có HT. Thích Giác Quang – Chứng minh Ban Trị sự GHPGVN huyện Xuân Lộc; TT. Thích Như Thanh – Cố vấn Ban Trị sự GHPGVN huyện Xuân Lộc; ĐĐ. Thích Huệ Quang – Phó Thường trực Ban Trị sự GHPGVN huyện kiêm Trưởng ban Tỏ chức; ĐĐ. Thích Huệ Trường – Phó Thư ký I BTS GHPGVN huyện; ĐĐ. Thích Trung Điền – Phó Thư ký II BTS GHPGVN huyện; Ni trưởng Thích nữ Minh Ấn – Nguyên Phó ban Trị sự GHPGVN huyện; cung hơn 30 Chư Tăng, Ni và 500 Phật tử; Chư vị khách quý Đại diện Đảng, chính quyền, mặt trận, các ban ngành xã Suối Cát cùng đồng về tham dự Đại lễ.
Kết tinh từ truyền thống đạo đức tổ tiên, hiếu hạnh của đạo Phật, từ những tấm gương cao quý của ngài Mục Kiền Liên và lời dạy của đức Phật, nên dù trải qua bao thời đại, bao thịnh suy và thăng trầm của lịch sử truyền thống hiếu hạnh tốt đẹp đó vẫn được hàng Phật tử kính ngưỡng tôn thờ và duy trì cho đến này hôm nay.
Ơn Cha nghìn đời tâm tưởng mãi,
Nghĩa Mẹ muôn kiếp nhớ thương hoài.
Thật vậy! chỉ khi nào chúng ta biết ngồi lại, lắng đọng tâm tư của mình thì khi đó mới thứ sự cảm nhận được những hương vị ngọt ngào của đất trời; Và cũng chỉ khi nào chúng ta thực sự quay về với chính mình thì mới thấy được cảm xúc vô tận của sự tri ân và báo ân. Ôi! Thật đẹp làm sao khi ánh bình minh bừng dậy sau đêm dài tăm tối, tia nắng đầu tiên trải dài trên những mái ngói đỏ tươi, những hạt sương mai còn óng ả trên mặt gương sen, đâu đây tiếng chuông chùa ngân nga hòa lẫn với tiếng kinh cầu khi trầm khi bổng, khiến chúng con không khỏi chạnh lòng nhớ nghĩ đến công ơn trời biển của Cha Mẹ. Một thứ tình cảm thiêng liêng và đẹp nhất mà không có một thứ tình cảm nào trên cõi đời này có thể cân đo, hay so sánh được. Nhắc đến hiếu, người đầu tiên sẽ được nhắc đến và được nhắc đến rất nhiều đó chính là Mẹ. Bởi lẽ, không phải ngẫu nhiên mà ca dao ngọt ngào, tiếng hát thanh cao đều mang đậm hình bóng Mẹ, vì Mẹ là hóa thân của những gì tinh túy nhất trên cuộc đời. Nói về Mẹ, thường không thể tách rời ý niệm về tình thương, vì tình thương là một chất liệu ngọt ngào, êm dịu. Bởi vậy, tình yêu thương của Mẹ thật vô tận, không bút mực nào diễn tả hết tình yêu thương của mẹ dành cho con. Cho dù ở bất cứ nơi đâu người ta cũng có thể thấy Mẹ đang hiện hữu, và Mẹ còn được ẩn hiện qua nhiều điều tốt đẹp nhất của cuộc đời.
Mẹ như dòng suối ngọt ngào,
Mẹ như lời hát rót vào êm tai.
Mẹ như ánh nhật ban mai,
Mẹ như chăn ấm, ấm hoài đêm đông.
Tình Mẹ giống tựa dòng sông,
Dìu con đi giữa mênh mông cuộc đời.
Ngoài Mẹ ra, chúng ta còn một người Cha tôn kính. Ở bên Cha, chúng ta thường không cảm nhận được tình yêu thương nhẹ nhàng như người Mẹ. Ta thấy ở người là những nét nghiêm nghị cứng rắn, và đôi khi trong cuộc đời có những lúc ta ngỗ nghịch thì Cha đã dùng đến roi vọt để nhắc nhở. Điều đó cũng muốn cho chúng ta nên người, tuy thân con đau nhưng lòng Cha còn quặng thắt hơn nhiều. Hãy nhìn đi! Tóc của cha vì sao lại bạc màu sớm thế? Có lẽ vì miếng cơm manh áo mà Cha đã phải bươn trãi giữa nắng mưa sương gió của cuộc đời để lo cho gia đình. Bởi vậy tình thương của Cha không thể với tới bằng tri niệm thông thường, bằng cái nhìn hời hợt. Vì tình thương ấy đã được bao bọc bên ngoài với dáng vẻ khô cứng, nhưng trong sâu thẳm cõi lòng của người, tình thương ấy là vô tận dành cho con. Và chỉ khi nào chúng ta cảm nhận một cách sâu sắc, thì tình thương của người mới hiện hữu.
Tình Cha phủ kín bầu trời,
Nắng mưa sương gió suốt đời vì con.
Ngày đêm suy nghĩ mỏi mòn,
Miếng cơm manh áo cho con đủ đầy.
Thương Cha thân thể hao gầy,
Tóc thêm bạc trắng mặt đầy nếp nhăn.
Người ơi! Xin hãy nhớ rằng,
Tình Cha vời vợi như trăng đêm rằm.
Ôi! Tình cha mẹ thật mênh mông quá bao la quá! Làm sao chúng con có thể nói cho hết được đây. Hãy nhìn đi! khi còn ở bên cha mẹ thì chúng ta lúc nào cũng hạnh phúc vì luôn có sự che chở của người, luôn được yên lòng và ấm áp vì người luôn bên cạnh. Cha tiếp cho ta sức sống, niềm tin, mở ra trước mắt những hy vọng. Mẹ cho ta ngọt ngào trìu mến, dắt dìu ta chập chững bước vào đời. Bao vất vả lo toan đã khắc in những nếp nhăn trên trán, mưa nắng cuộc đời đã làm mái tóc pha sương. Mai đây, ta lớn lên dù có xuôi ngược về đâu, nơi mái tranh xưa như ngày nào, Mẹ vẫn dưới hiên mong đợi. Và dù tháng năm trôi dạt, biết ta vấp ngã trên đường sự nghiệp, từ đây Cha vẫn bồn chồn, lo lắng, thở dài. Tình thương yêu và sự hy sinh vô bờ bến ấy, hôm nay, ngày mai, và mãi mãi về sau không bao giờ chúng ta đề trả hết. Dẫu ta có cố gắng sức mình để báo ân phụng dưỡng, song! ơn sâu dày ấy vẫn chất cao như núi, vời vợi ngàn đời. Vậy mà có lúc chúng ta vô tâm quên lãng, bước chân tìm cầu mãi những cuộc vui, cứ bôn ba theo tiếng gọi lợi danh, bỏ sau lưng hai dấng sinh thành tội nghiệp. Dẫu biết Cha vẫn mong, Mẹ vẫn đợi, dù tháng năm vội vã đi qua, dù những trăn trở cuộc đời làm gánh nặng đôi vai của người. Đôi khi chúng ta thoáng nghĩ về cha mẹ, vội vã, hối hả mong tìm lại ngày xưa êm đềm trong vòng tay trìu mếm của mẹ cha, mong được nghe những lời ôn tồn dạy bảo của Cha, thèm được mơ màng những buổi trưa hè trong câu ca dao ngọt ngào của Mẹ.
Nhưng rồi có khi chúng ta chậm mất, vì biết đâu cha mẹ chúng ta đã nằm sâu dưới lòng đất lạnh, yên giấc ngàn thu trong cát bụi vô thường.
Con không đợi một ngày kia Mẹ mất
Mới giật mình khóc lóc, Mẹ ơi!
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi Mẹ già nua.
Bởi vậy một đóa hoa hồng thắm nói lên niềm tri ân đến cha mẹ trong ngày Lễ Vu Lan sẽ là một hình ảnh vô cùng ý nghĩa. Hình ảnh này đưa ta nhận diện được tình thương của cha mẹ một cách xúc động nhất và cũng là để biết rằng mình đang còn Mẹ, còn Cha để phụng hiếu, để tôn thờ.
Ôi hạnh phúc khi cài hoa hồng thắm
Vì bên con cha mẹ vẫn dắt dìu
Con tri ân đóa hoa người dâng tặng
Ước nguyện rằng hoa sẽ mãi thắm tươi.
Thế nhưng đâu đó quanh chúng ta thấp thoáng có những cánh hoa đang phai sắc, nó không còn đỏ thắm lung linh trên áo nữa. Vì cánh hoa ấy tượng trưng cho sự trống vắng lập lờ trong cõi lòng khi người mẹ hoặc cha của bạn không còn trên cõi đời này nữa. Và xin được cài lên áo một đóa hồng nhạt để nhắc nhở bạn hãy cố gắng phụng hiếu hết mình với bậc sanh thành còn lại để khỏi phải hối hận khi chịu cảnh mồ côi.
Cảm thông cho người cài hoa hồng nhạt
Cũng bởi vì đã mất Mẹ hoặc Cha
Vậy nên khấn nguyện thiết tha
Giữ tròn đạo hiếu mới là con ngoan.
Và thật bất hạnh cho những ai không còn được tình thương yêu của cha mẹ trên cõi đời nãy nữa, cảm thấy bơ vơ lạc lõng khi chỉ còn lại một mình trước những sóng gió của cuộc đời mà không có ai nâng đỡ.
Vì vậy bạn sẽ không còn cài lên áo đóa hoa màu sắc đẹp tươi nữa mà thay vào đó là một bông hồng trắng, màu trắng của tan tóc, màu trắng đơn côi, màu trắng của cõi lòng và nó là màu của giọt nước mắt chia ly vĩnh viễn. Vậy thì xin hãy lắng lòng để hoài niệm:
Hỡi người bất hạnh trần gian
Không còn cha mẹ để mang hoa màu
Chỉ toàn màu trắng, trắng phau
Đơn côi chiếc bóng lệ sầu hoen mi
Xin người nhẹ bớt sầu bi
Vu lan báo hiếu khắc ghi trong lòng
Bạn hỡi! hãy thương mẹ ngay từ bây giờ, khi mẹ đang còn sống, còn được nghe tiếng nói của con. Và Cha ôi, trong kho tàng văn chương Việt Nam có biết bao nhiêu tác phẩm, ca nhạc nói về tình thương và sự hy sinh của Mẹ. Và ngay trong ngaøy lễ vu lan, khi mọi người trân trọng cài lên ngực áo mình đóa hoa hoàng đỏ thắm hay trắng màu tang thương, hình như người ta chỉ nói về Mẹ mà không đề cập gì đến Cha cả. Nhưng con lại không nghĩ như vậy, bởi vì những câu ca dao đầu đời không phải đã nhắc đến Cha đó sao.
Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Hay
Còn Cha gót đỏ như son
Một mai Cha mất gót con dính bùn.
Và trong khi Mẹ được ca ngợi như dòng nước ngọt ngào, là biển cả của tình thương. Thì hình ảnh của Cha là biểu tượng của sự nâng đỡ, tân tụy, hy sinh. Tình thương của Cha dành cho con không dạt dào như biển khơi, nhưng lại sâu lắng, vì vậy mà hình ảnh của Cha cũng đặc biệt và cần thiết trong đời sống của Mẹ và con. Có nhiều người ñeà nghò khi gắn hoa hồng cho ngày Lễ Vu lan để nhớ về Mẹ, thì cũng nên có một biểu tượng gì để tưởng nhớ về Cha, vì ai cũng biết rõ không phải chỉ có Mẹ mới làm nên sự hiện hữu của con trong cuôc đời này. Người ta đề nghị rất hay nhưng con nghĩ Cha seõ cảm thấy không cần thiết điều đó. Bởi vì đóa hoa hồng của Mẹ chắc chắn sẻ trở nên vô vị, nhạt nhẽo nếu không có cành, có lá nâng đỡ và chở che. Cành và lá đó con nghĩ chính là hình ảnh của Cha.
Trong đạo Phật, Mẹ được xem như hiện thân của lòng từ bi, thì Cha chính là biểu tượng của trí tuệ, là ngọn đuốc soi đường cho con trong đêm dài tăm tối. Với những ý nghĩa thiêng liêng và cao quý đó, nhân ngày Vu Lan, ngày báo hiếu, chúng tôi xin được vui mừng cài lên ngực áo anh, áo chị, áo em đóa hoa hồng đỏ thắm, biểu trưng cho dòng máu của Mẹ vẫn còn hiện hữu trên cuộc đời này, cho diễm phúc những ai còn có Mẹ. Đồng thời chúng tôi cũng bùi ngùi traân trọng cài lên ngực áo anh, áo chị, áo em đóa hoa hồng trắng với niềm thương tiếc cho nỗi bất hạnh lớn lao của người con đã mất Mẹ.
Một số hình ảnh tại lễ Vu Lan:
Cung nghinh Chư Tôn đức quang lâm Hội trường
Phật tử Diệu Bảo dâng lời Hoài niệm về Cha Mẹ
Tin: Thiện Trí, ảnh: Liên Hoàng
|
|